Xướng họa: Trăng
Xướng
Trăng rớt bóng rung rinh lòng biển cạn
Sóng chênh chao như ảo mộng nghiêng đời.
Nước ôm trăng ngân vang lời kinh tạng
Hiện thực về ngày tháng vụt xa khơi.
Bao nhận thức xô vàng trăng đơn độc.
Vách thời gian che mù mịt chân trời
Đêm bạt ngàn lung linh chân đế ngọc
Sương mù giăng, trên dốc ... giọt thiền rơi.
Viên Hướng
Họa
Trăng theo gió rong chơi vùng biển cạn
Mang hương đêm soi lặng lẽ xuống đời
Ai mang trăng vào kinh thư luật tạng
Chốn Thiền môn, trăng vằng vặc ngàn khơi.
Mây giăng kín đẩy trăng vào cô độc
Não phiền đem u ám mịt chân trời
Trăng vẫn rạng ngời chân như bảo ngọc
Vẫn âm thầm lặng ngắm lá vàng rơi.
Như Tuệ